Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014

[NHDV] Phiên ngoại 4


Nhật kí bé cưng ra đời 04: Pha phản công thất bại của chim nhỏ xinh đẹp (hơi hoa mỹ một chút chứ mình cũng không biết phải edit cái câu này như thế nào)

So với cá tính của Bùi Khắc Thao, Trầm Hiên Lâm trời sinh tính tình cởi mở và niềm nở hơn một chút. Hai người yêu nhau vài năm rồi, anh sớm đã có thể nắm bắt chính xác nhu cầu của Bùi Khắc Thao, nhìn Bùi Khắc Thao bây giờ đối với chuyện có con mà sa sút tinh thần, liền cực lực an ủi tâm tình trong lòng cậu.

"Đêm nay muốn sao?" Bùi Khắc Thao thiêu mi liếc mắt nhìn Trầm Hiên Lâm trên người, khóe môi giương lên.

Trầm Hiên Lâm vuốt ve từ dưới chân lên trên, vừa lúc dần dần đưa tay vào trong quần lót cậu, nói: "Có, thực sự muốn em."

Không ngờ lời nói thản nhiên ôn nhã như thế của Trầm Hiên Lâm, đem từ "muốn" ấy nói ra có bao nhiêu là khiêu khích tình ái.

Bùi Khắc Thao cúi đầu cười, tựa hồ tâm tình cũng không còn áp lực phiền muộn như vậy, giơ tay lên ôm chầm cổ Trầm Hiên Lâm, nói: "Ừ, em cũng nhớ anh...", lời còn chưa nói hết đột nhiên trở tay đẩy ra, thân thể nhanh chóng đem Trầm Hiên Lâm áp ngã xuống tấm ra giường màu trắng, vẻ mặt sắc sảo mang theo vài phần hài hước ở bên tai Trầm Hiên Lâm nhẹ nhàng nói: "Muốn, làm, anh."

Trầm Hiên Lâm thật ra không nghĩ tới Bùi Khắc Thao sẽ dùng chiêu này với anh, bị cậu đặt dưới thân khẽ cười nói: "Sao vậy, sợ qua mấy tháng nữa thành người đàn ông mang thai liền không có cách nào khác làm anh?" ngẩng đầu nhẹ nhàng hôn môi Bùi Khắc Thao một cái, rộng lượng nói: "Được, anh cho em làm."

"Hừ, còn cần anh cho sao?" Bùi Khắc Thao bị Trầm Hiên Lâm nói nghiến răng, nhớ lại cái năm mình mang thai Trạc Diêu ngay cả việc đứng dậy cũng phải để Trầm Hiên Lâm đỡ, ý niệm trong đầu vừa chuyển nhớ lại cái gì đó, có chút đắc ý cười nhạt: "Dù có là mang thai, anh cũng phải phục vụ em?"

"Anh cam tâm tình nguyện" Trầm Hiên Lâm tự nhiên biết cậu ám chỉ cái gì "phục vụ", thản nhiên nói.

Để dưỡng phôi thai mấy ngày nay Bùi Khắc Thao dùng không ít thuốc điều tiết kích thích tố, thân thể ít nhiều cũng có chút rối loạn, thậm chí còn ảnh hưởng chút đến tâm tình, rất muốn phát tiết. Cũng may từ trước đến nay Bùi Khắc Thao là một người phi thường biết kiềm chế lý trí, không thích vì chuyện không đâu mà giận cá chém thớt bất cứ ai, mới đem những lo lắng vất vả của mình ép xuống, nhưng về sinh lý thì thật sự rất khó.

Cộng thêm việc sống chung cùng Trầm Hiên Lâm vài năm như thế, hai người rất ít khi xa nhau quá lâu, lúc này nghĩ chính mình phải đi công tác mấy ngày, không biết sao dục vọng bỗng nhiên bừng cháy mãnh liệt.

Trầm Hiên Lâm cảm giác được trong quần ngắn của Bùi Khắc Thao đã cứng lên, liền đưa tay đem nó từ trong quần kéo ra ngoài, nhẹ nhàng vuốt ve dán tại dưới bụng mình, nói: "Đến đây đi, Khắc, chỉ cần để em có thể dễ chịu, em làm gì cũng được."

Nghe anh ấy nói như thế, Bùi Khắc Thao cũng liền không khách khí, làm việc với cường độ cao tròn một ngày một đêm, trên người vẫn chưa tắm rửa, nghĩ đến lúc vui vẻ thỏa thích, cúi đầu hung hăng hôn Trầm Hiên Lâm, bàn tay đồng thời di chuyển xuống phía dưới cầm vật cũng đang phấn chấn như vậy, cùng kề sát mình, không ngừng cọ xát.

Trầm Hiên Lâm nhìn cậu tấn công mãnh liệt như thế, vừa thở hổn hển, vừa lấy tay ôm lấy cổ Bùi Khắc Thao, gấp gáp đáp lại nụ hôn của cậu.

Ngay tích tắc đôi môi đan vào vừa rời khỏi, bên trong phòng ngủ ấm áp thư thái tức thì tràn ngập tiếng thở gấp cùng hơi thở nồng đậm của hai người, Trầm Hiên Lâm không ngừng cố sức vuốt ve eo Bùi Khắc Thao, thậm chí ngay cả đồ lót bên trong cũng đều kéo xuống.

Anh thực sự rất yêu thân thể quyết rũ của Bùi Khắc Thao, thân thể hấp dẫn rất là quan trọng, nhưng trong một khoảng khắc nào đó nó thật sự nguy hiểm. Nghĩ đến Bùi Khắc Thao cam nguyện vì mình lại thử nghiệm mang thai hài tử, càng làm cho Trầm Hiên Lâm từ tận đáy lòng cảm thấy đau vì cậu, luyến tiếc cậu, thương cậu!

"Khắc, anh yêu em."Trầm Hiên Lâm nói rồi xốc tấm chăn vốn đang đắp trên người mình lên, thân thể xích lõa trở mình ở giữa giường ôm chặt Bùi Khắc Thao.

Bùi Khắc Thao cảm thấy hạ thân đã trướng khó nhịn, liền kéo xuống quần lót của mình ném xuống phía dưới, đứng lên mở ra hai chân, kéo vai Trầm Hiên Lâm qua, gắng gượng nắm lấy của mình, chật vật chịu đựng thở gấp: "Mau lên, Hiên Lâm, xoay người lại."

Trầm Hiên Lâm biết cậu muốn làm gì, nhìn dục hỏa Bùi Khắc Thao dâng cao như thế, bằng lòng cho phép Bùi Khắc Thao phát tiết dục vọng, nghiêng mình qua.

"Ừ ──" Bùi Khắc Thao một tay vẫn đè xuống người Trầm Hiên Lâm, vài giây sau, lại ngoài ý muốn không có đâm vào chỗ kia.

Nghe thấy Bùi Khắc Thao cúi đầu một tiếng, Trầm Hiên Lâm quay đầu nhìn cậu một chút, nói: "Vào đi."

Chỉ thấy Bùi Khắc Thao chợt đặt tay lên vết thương mới ở bụng dưới, khẽ nhíu mày. Vẻ mặt này làm cho nhiệt tình bùng nổ của Trầm Hiên Lâm ngừng lại đột ngột, vội vã quay người đỡ lấy Bùi Khắc Thao.

"Có thể là vết thương có hơi bị nứt ra, không có việc gì" Bùi Khắc Thao chạm vết thương bằng phẳng, nhẹ giọng nói.

Trầm Hiên Lâm lại nhìn chỗ đó của Bùi Khắc Thao dần dần chảy giọt dịch thể, dục vọng căng cứng cũng theo đó uể oải đứng lên, không khỏi mím môi cười nhẹ.

"Anh cười cái gì?!" Bùi Khắc Thao dùng khuỷu tay đâm mạnh vào cái người đang cười nhẹ phía sau mình, sắc mặt đỏ lên.

"Anh nói, cơ hội một đi sẽ không trở lại đâu, anh thấy em nên an ổn làm người vợ mang thai là được rồi" Trầm Hiên Lâm kéo tay cậu, ôn nhu trêu đùa, hai cánh tay mở ra bế Bùi Khắc Thao lên, nói: "Anh với em đi tắm nào."



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét