Thứ Năm, 6 tháng 2, 2014

[NHDV] Chương 27


Chương 27:

Ăn xong cơm tối, vẻ mặt Bùi Khắc Thao thoạt nhìn có chút uể oải, Trầm Hiên Lâm biết cậu mang thai tám tháng không phải là một chuyện dễ dàng, liền để cậu đi nghỉ sớm một chút.

Đợi Bùi Khắc Thao rửa mặt xong, thay đồ ngủ, Trầm Hiên Lâm kéo rèm cửa sổ phòng ngủ lại, nhìn Bùi Khắc Thao nằm trên giường, tất cả mọi thứ vẫn tốt, lúc này mới tắt đèn đi ra ngoài.

Trở lại phòng khách, Trầm Hiên Lâm lật mấy cuốn sách, suy nghĩ một chút về kế hoạch cuối tuần, sau đó gọi một số cuộc điện thoại, cũng có chút mệt mỏi, nằm xuống ngủ.

Ngủ đến tận nửa đêm, cánh cửa phòng khách đột nhiên mở ra, Trầm Hiên Lâm buồn ngủ lờ mờ mở mắt, nhìn thấy Bùi Khắc Thao.

"Khắc, xảy ra chuyện gì? Có phải thấy không thoải mái không?", Trầm Hiên Lâm ngồi dậy.

Chỉ thấy Bùi Khắc Thao mặc một bộ đồ ngủ tím nhạt đi đến.

Trầm Hiên Lâm có chút nghĩ không ra ý tứ của Bùi Khắc Thao, nhưng vẫn vén chăn lên, "Đến đây đi, coi chừng lạnh." 

Bùi Khắc Thao không trả lời, nhấc chân lên giường, nghiêng người nằm xuống.

"Có phải con lại đạp mạnh không?", Trầm Hiên Lâm giang tay ra, ôm lấy Bùi Khắc Thao hỏi, sợ ban đêm cậu đau bụng.

"Tỉnh ngủ cho nên muốn qua nhìn anh một chút", Bùi Khắc Thao an ổn tựa vào lòng Trầm Hiên Lâm, nhẹ giọng trả lời.

Bùi Khắc Thao chưa từng vào phòng anh vào bên đêm, đây là lần đầu tiên Trầm Hiên Lâm ôm cậu cùng nằm một giường, nhiệt độ cơ thể Bùi Khắc Thao hiện tại vì mang thai nên hơi cao hơn bình thường, qua áo ngủ cũng làm cho Trầm Hiên Lâm thấy ấm áp.

"Xảy ra chuyện gì, Khắc", Trầm Hiên Lâm không có buồn ngủ.

Bùi Khắc Thao bởi vì thai động mà tỉnh, nhưng đi vào phòng Trầm Hiên Lâm là vì muốn được ở cùng anh.

"Muốn ở cạnh anh", Bùi Khắc Thao nhắm mắt lại, cái trán thoáng di chuyển về phía trước một chút, để ở bên má Trầm Hiên Lâm.

Trầm Hiên Lâm không có hỏi nhiều nữa, chỉ nhẹ tay vòng qua hông Bùi Khắc Thao, ôm cậu gần hơn nữa.

Bụng của Bùi Khắc Thao kề sát bên, thậm chí có thể cảm giác được đứa bé đang đạp trong bụng, Trầm Hiên Lâm cảm thấy lạ, lẽ nào con gái họ đêm không ngủ được?

Trầm Hiên Lâm nhìn Bùi Khắc Thao trong ngực, cũng không kiềm chế được bản thân, môi anh nhẹ nhàng hôn lên trán cậu.

Bùi Khắc Thao vẫn rất an tĩnh tựa trong lòng anh, có lẽ vì thai nhi động nên có chút vô lực. Mấy ngày nay, đứa con trong bụng càng lúc càng lớn, vào ban đêm Bùi Khắc Thao ngủ không được ngon.

"Khắc...", Bùi Khắc Thao càng như vậy, càng khiến Trầm Hiên Lâm khó kiềm chế được bản thân.

Trầm Hiên Lâm cảm nhận được dục vọng bên dưới dần dần đứng lên, khoảng cách gần với Bùi Khắc Thao như thế, ngửi thấy hơi thở tươi mát từ cậu ấy, chạm đến nhiệt độ từ người cậu, cảm giác được con của họ đang ngọ nguậy, không biết làm sao có thể đem phần tình cảm này với Bùi Khắc Thao đè nén xuống.

Đã lâu rồi chưa có hoan ái, càng đến gần ngày sinh Bùi Khắc Thao càng có thể cảm nhận được dục vọng trong thân thể mình cùng những cảm xúc nóng bỏng không rõ đan xen lẫn nhau, làm cho thân thể cậu càng trở nên mẫn cảm. Có thể là vì nội tiết tố, có thể là vì thai nhi dần dần lớn chèn ép hạ thân, cậu cảm thấy mình rất cần được âu yếm, cần phát tiết, cần phải tin tưởng một người hơn nữa người đó cũng phải đối xử thật tốt với mình.

"Khắc..., em thích tôi sao?", Trầm Hiên Lâm đang dao động giữa dục vọng và lý trí, dù cho giữa họ có chuyện gì xảy ra, anh vẫn muốn biết trước đáp án này.

Vì Bùi Khắc Thao, Trầm Hiên Lâm chưa bao giờ buông thả an ủi dục vọng đơn thuần của chính mình, anh thật tâm muốn Bùi Khắc Thao có thể thích anh, tiếp nhận anh, vì vậy câu trả lời này đối với Trầm Hiên Lâm mà nói, rất là quan trọng.

"Thích", Bùi Khắc Thao nằm ở trên giường cũng không suy nghĩ gì, giơ tay lên khẽ vuốt ve khuôn mặt cương nghị tuấn mỹ của Trầm Hiên Lâm, trầm giọng trả lời.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét