Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2014

[NHDV] Chương 5

Chương 5:

"Ngày hôm nay tôi đặc biết đến tặng quà cho cậu, cậu mở ra xem chưa?", hai người ngồi xuống trong nhà hàng, Trầm Hiên Lâm ra hiệu người phục vụ mang menu đến cho Bùi Khắc Thao để cậu gọi món ăn.


"Chưa có thời gian xem qua, nhưng mà anh thật sự không cần tốn kém vì tôi đâu", Bùi Khắc Thao ngồi đối diện uống chút nước, mang menu vừa đưa tới cho Trầm Hiên Lâm, "Anh gọi đi."



"À được", Trầm Hiên Lâm nhận lấy menu, mở ra thấy đủ loại hình ảnh các món ăn khác nhau, nhưng căn bản không biết Bùi Khắc Thao thích ăn cái gì, liền nhìn hỏi: "Cậu muốn ăn gì?"


"Cũng không muốn ăn uống gì cả, anh cứ tùy ý gọi cho tôi là được". Giọng của Bùi Khắc Thao có chút uể oải.

Trầm Hiên Lâm liền gọi mấy món ăn truyền thống Trung Quốc, hơn nữa cố ý vì Bùi Khắc Thao gọi thêm phần canh nóng, tầm mắt lại lần thứ hai rơi trên người Bùi Khắc Thao.

"Công việc thanh toán sổ sách nặng nhọc như vậy còn phải kéo dài mấy ngày?", Trầm Hiên Lâm hỏi.

"Đến tận thứ bảy."

Quý này, mỗi công ty trong ngành đều bề bộn nhiều việc, trong đầu Trầm Hiên Lâm hiểu rõ, chỉ là hiện giờ Bùi Khắc Thao đang mang thai, nhất định là việc xử lý công văn không hề dễ dàng.

"Buổi trưa cậu có ăn hay không?", Trầm Hiên Lâm bỗng nhiên nghĩ tới.

Bùi Khắc Thao giơ tay đặt dưới phần bụng được bao phủ bởi bộ vét màu xanh đậm, mệt mỏi lắc đầu.

Trầm Hiên Lâm biết nhất định là do thai nhi trong bụng khiến Bùi Khắc Thao không muốn ăn gì hết, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy thì cũng không phải là biện pháp, bất kể gì đi nữa thì Bùi Khắc Thao và thai nhi đều cần dinh dưỡng để duy trì.

Thai nhi lớn dần theo năm tháng, nếu như không nhìn kỹ vóc người Bùi Khắc Thao, không phát hiện ra dưới áo sơ mi đã có vòng bụng.

Thế nhưng ấn tượng khắc sâu đối với Bùi Khắc Thao mang thai với Trầm Hiên Lâm mà nói, anh có thể cảm giác được thân thể của cậu ấy gầy đi không ít, hơn nữa sắc mặt mấy ngày nay nhìn qua cũng kém hơn trước.

"Thời gian thai nhi phát triển đúng là rất nhanh, cậu nhất định phải ăn nhiều lên, bằng không khó có thể duy trì đầy đủ chất dinh dưỡng. "

Trầm Hiên Lâm vốn là muốn nói Bùi Khắc Thao nên chú ý đến thân thể mình một chút, nhưng lại cảm thấy cho dù có nói chỉ sợ là vô ích, vẫn là từ sức khỏe thai nhi nói, nếu là ban đầu Bùi Khắc Thao muốn có đứa bé này, như vậy cậu tất nhiên vẫn là phụ trách sức khỏe của đứa bé.

"Hảo", quả nhiên tinh thần Bùi Khắc Thao kiên cường hơn, trả lời như vậy.

Người phục vụ đúng lúc mang cơm nước bưng lên, Trầm Hiên Lâm cũng đã cảm thấy đói, liền múc chén canh cho Bùi Khắc Thao, bản thân cũng động đũa bắt đầu ăn bữa tối.

Phiêu bạc trong nhiều năm, bất kể tình huống gì Trầm Hiên Lâm cũng đều chống nổi, do đó đối với sinh hoạt yêu cầu cực kì giản đơn không hề kén ăn.

Dáng vẻ Trầm Hiên Lâm ăn cơm dường như gợi lên cho Bùi Khắc Thao cảm giác thèm ăn, sau khi uống hai chén canh liền động chiếc đũa, cũng bắt đầu ăn thử một chút gì đó, ai biết được sau khi miễn cưỡng ăn vài miếng vẫn là đặt đũa xuống.

Cậu quả thực không thấy đói, từ sáng đến tối xét duyệt tính toán với cường độ cao cuối cùng đã kết thúc, khiến cậu giờ phút này chỉ cảm thấy đầu óc mình nở hoa.

"Vẫn ăn không vô sao?" Trầm Hiên Lâm thấy hình dạng Bùi Khắc Thao, cũng ngừng lại, quan tâm hỏi: "Có đúng hay không cơm nước không hợp khẩu vị? Hay là cậu gọi vài món khác?"

"Không cần, không có việc gì", Bùi Khắc Thao đối với tình trạng bản thân bây giờ rõ ràng nhất, cậu không muốn ăn uống chút nào, cho nên cũng không muốn làm phiền ai quá nhiều.

Trầm Hiên Lâm cũng không muốn ăn, trong ngực đột nhiên cảm giác chút lo lắng, dù sao hiện giờ trong cơ thể Bùi Khắc Thao đang có một đứa bé, cứ tiếp tục thế này thân thể làm sao chịu được.

"Hiện tại cậu sống một mình sao?", Trầm Hiên Lâm liền hỏi, từ khi biết Bùi Khắc Thao là trẻ mồ côi, anh cũng rất lo lắng hiện giờ không có người có thể chiếu cố Bùi Khắc Thao đang mang thai.

"Phải", Bùi Khắc Thao anh tuấn nhẹ nhàng đỡ kính mắt trên sống mũi, sắc mặt có chút khẽ biến, xem ra cậu cũng không thích người khác hỏi việc riêng tư của mình.

Trầm Hiên Lâm nghĩ lại hỏi vấn đề này có hơi dư thừa, nếu như bên cạnh có người bầu bạn thì cần gì phải hỏi tinh trùng của mình để thụ thai.

"Vậy vạn nhất xảy ra chuyện gì thì sao?"

"Xảy ra chuyện gì?" Bùi Khắc Thao ngước mắt nhìn anh, có thể cảm thấy đang bị hỏi về vấn đề riêng tư, thái độ Bùi Khắc Thao bắt đầu trở nên không thân thiện.

"Mang thai sinh con dù sao vẫn là vô cùng nguy hiểm, một nhân viên của tôi đã từng bị xuất huyết bụng, chậm trễ cấp cứu bào thai trong bụng, chính thể xác và tinh thần của cậu ấy cũng bị thương nặng, khó có thể bình phục", Trầm Hiên Lâm bộc trực đáp trả vấn đề của Bùi Khắc Thao.

"Sao vậy, bắt đầu sợ tôi không có khả năng sinh hạ đứa bé bình an sao?", môi Bùi Khắc Thao cười cười, nhìn vẻ mặt lo lắng của Trầm Hiên Lâm, ngón tay sờ sờ ly nước trên bàn, còn nói thêm: "Nếu như có chuyện tôi sẽ gọi cho Khâu Hàm Đình."

Trầm Hiên Lâm nghĩ không khỏi có chút chán nản, anh là người cha khác của đứa bé, vậy mà Bùi Khắc Thao lại nói sẽ thông báo cho bác sĩ riêng của mình, "Vậy còn tôi thì sao?"

"Chờ tôi sinh xong, tự nhiên sẽ báo cho anh biết", thần sắc Bùi Khắc Thao rất hờ hững, giống như là bức tường chắn lạnh như băng, hình như tới tận giờ, Trầm Hiên Lâm cũng có thể cảm giác được Bùi Khắc Thao vẫn đặc biệt chống cự anh và đứa bé này có quá nhiều tiếp xúc.

"Lẽ nào đối với bào thai trong bụng cậu, thực sự không cần tôi chia sẻ gánh vác sao?", Trầm Hiên Lâm đích xác đối với thái độ quá lạnh lùng của Bùi Khắc Thao có chút không vui, anh kì thực chỉ muốn hỏi sinh đứa con ra có cần mua gì trước không, bất luận là gì anh đều có thể chiếu cố được.

"Không phải anh đều đã đi mua rồi sao?", Bùi Khắc Thao lạnh giọng hỏi ngược lại, giọng nói cứng rắn.

Chỉ sau vài câu đối thoại, không khí trên bàn ăn bắt đầu có chút đối chọi gay gắt.

Trầm Hiên Lâm nghĩ rằng Bùi Khắc Thao đang mang thai, ngày hôm nay đại khái thật sự là mệt mỏi, liền không muốn nói thêm gì nữa, không ngờ lúc này Bùi Khắc Thao lại lên tiếng.

"Trầm Hiên Lâm, tuy rằng đứa bé này là của hai chúng ta, anh là người cha khác của nó, điểm này tôi tuyệt đối không phủ nhận. Nhưng ở trong khoảng thời gian tôi mang thai này, mong anh không nên làm phiền tôi quá nhiều, tôi tuyệt đối không cho ai khác có cơ hội đi vào cuộc sống của tôi, anh hiểu chưa?", cuối cùng Bùi Khắc Thao cũng tỏ rõ thái độ với Trầm Hiên Lâm.

Trầm Hiên Lâm mím môi, không khỏi có chút tức giận, xem ra một phần tâm ý của anh đã hoàn toàn bị Bùi Khắc Thao hiểu lầm, nghĩ đến con người Bùi Khắc Thao ưu tú như vậy, bên người cũng có thể có không ít người nhớ thương đi.

"Bùi Khắc Thao, cậu quá đề cao mình đi? Nếu như không phải vì trong bụng cậu có đứa bé, Trầm Hiên Lâm tôi hiện tại tuyệt đối sẽ không ngồi ở đây", Trầm Hiên Lâm cười lạnh một tiếng, anh cảm giác mình thật sự cũng không cần phải...hướng Bùi Khắc Thao giải thích ý tốt của mình lúc đầu.

Bùi Khắc Thao mang trên mặt thần tình khinh thị nhàn nhạt, cười cười, chưa nói cái gì.

Nhưng Bùi Khắc Thao càng như vậy, lại khiến Trầm Hiên Lâm muốn biết một việc.

Tuy rằng anh đối với Bùi Khắc Thao đích thực chưa có cảm giác gì đáng nói, mà anh lại thật muốn biết mạng lưới thông tin về Bùi Khắc Thao, hẳn là có rất nhiều người nhưng tại sao hết lần này tới lần khác lại tìm chính mình để dựng thai, đây xuất phát nhằm mục đích gì?

"Tôi muốn biết sáu tháng trước, tại sao cậu lại chọn tôi?"

Bùi Khắc Thao nghe xong cũng không có nhìn anh, chỉ là hết sức hời hợt, không có bất kì cảm tình gì mà trả lời: "Không tại sao gì cả, đêm đó ở trong quán rượu tôi cuối cùng quyết định mang thai, mà người tôi đưa ra quyết định này là người thứ nhất ngồi xuống cạnh tôi, do đó tôi chọn anh, chỉ có vậy thôi."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét