Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014

[NHDV] Chương 8

Chương 8:

Trong phòng khám bệnh, điều kiện thoải mái, ánh sáng ấm áp.


Bùi Khắc Thao nằm trên giường bệnh màu trắng để kiểm tra tình trạng mang thai, hai chân hơi cong, áo được vén lên, trên ngực dán mấy miếng thăm dò nhịp tim, phơi bày toàn bộ phần bụng tròn trơn bóng nhô cao, cánh tay trái quấn băng đo huyết áp.



Trầm Hiên Lâm ngồi bên cạnh Bùi Khắc Thao, ánh mắt đặt trên màn hình.

Mặc dù đứa bé này đã được bảy tháng, nhưng Trầm Hiên Lâm chưa từng có cùng Bùi Khắc Thao đến đây, nhìn cậu tiếp nhận kiểm tra, đây là lần đầu tiên, do đó những trình tự này đối với Trầm Hiên Lâm đều phi thường xa lạ.

Trước đây Trầm Hiên Lâm luôn luôn cho rằng, cùng Bùi Khắc Thao làm kiểm tra tình trạng mang thai, sẽ khiến mình còn đặc biệt khó xử hơn là lúng túng, bởi vì bọn họ không hề yêu nhau.

Thế nhưng , một đêm này, lúc Bùi Khắc Thao phải nằm trên giường bệnh tầm soát, Trầm Hiên Lâm cảm thấy hộ tống bên cạnh cậu chính là trách nhiệm của mình, và anh đã thấy mình bỏ lỡ những thể nghiệm quý giá như thế này.

Do đó, Trầm Hiên Lâm cuối cùng cũng thấy được màu sắc rực rỡ hiển thị trên màn hình, vật đang nhúc nhích trong bụng Bùi Khắc Thao chính là một sinh mệnh bé nhỏ, mà sinh mệnh bé nhỏ đó cùng chảy chung dòng máu với mình.

Trong một thời gian dài, trên thương trường ngươi lừa ta gạt, Trầm Hiên Lâm đã không cảm nhận được trong tâm trí cái gì là "chân thực" tồn tại, nhưng thời khắc nhìn thấy sinh mệnh bé nhỏ kia anh đã cảm nhận được.

Cảm giác này rất mềm mại và ấm áp , khiến anh nhìn Bùi Khắc Thao có chút suy yếu trước mắt, lần đầu tiên anh thấy mình cần phải cảm ơn cậu, cảm ơn cậu đã mang sinh mệnh bé nhỏ đến đây, cảm ơn cậu vì đã tìm về cho anh những xúc cảm chân thực trong cuộc sống.

Lúc này, bên giường một bác sĩ trung niên đang cầm máy dò, di chuyển trên phần bụng đã được bôi gel thuốc siêu âm, một bên thiết bị hiện lên các số liệu thân thể Bùi Khắc Thao.

"Cậu Bùi à, thai nhi tất cả đều bình thường, chỉ có điều huyết áp của cậu có hơi cao và thiếu máu nhiều", vị bác sĩ nhìn số liệu trên màn ảnh kia, vừa quay đầu hướng Bùi Khắc Thao và Trầm Hiên Lâm nói rằng: "Cần chú ý dinh dưỡng cho tốt, bằng không thân thể sẽ khó có thể duy trì."

Trầm Hiên Lâm gật đầu, đúng như dự đoán trước.

Nhưng điều kế tiếp bác sĩ nói, lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Trầm Hiên Lâm.

"Tôi xem hồ sơ bệnh lý bác sĩ Khâu viết, xương chậu bên phải của cậu gãy quá nghiêm trọng, hiện tại thai nhi dần dần phát triển xuống, sẽ đối với cơ quan bụng và khung xương sinh gây áp lực lớn. Nếu như đau quá, tôi đề nghị cậu không đi bộ quá nhiều để tránh làm tăng sự khó chịu cho bản thân", bác sĩ nhìn Bùi Khắc Thao thận trọng nói.

"Tôi hiểu ", Bùi Khắc Thao nhẹ giọng trả lời.

Trầm Hiên Lâm lại nhìn về Bùi Khắc Thao đang nằm, anh không hiểu.

Anh không hiểu tại sao Bùi Khắc Thao cho tới bây giờ chưa từng nói với anh bản thân có bệnh sử như vậy.

"Theo lời bác sĩ Khâu dặn, cậu tốt nhất nên ở lại bệnh viện hai ngày, tiêm một số chất bổ có lợi cho thân thể cậu và thai nhi, bao gồm cả tiêm kích thích tố cân bằng vào cơ thể để bảo vệ sức khỏe cho cả cậu và đứa bé."

Bùi Khắc Thao gật đầu, biểu thị đồng ý.

"Vậy tôi liền đi kê đơn thuốc và phòng bệnh cho cậu, đợi chút nữa sẽ có hộ sĩ mang qua cho các cậu", bác sĩ kia liền đứng dậy đóng cửa đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại có hai người Bùi Khắc Thao và Trầm Hiên Lâm.

Bầu trời ngoài cửa sổ bắt đầu trở nên trắng xóa, ánh nắng sớm mai đã bắt đầu hiện rõ, tuyết vẫn tiếp tục rơi.

"Tại sao cậu không nói cho tôi biết?", Trầm Hiên Lâm rút khăn giấy bên giường ra, cẩn thận lau chùi gel bôi trơn trên bụng Bùi Khắc Thao, trầm giọng hỏi.

"Anh không cần phải biết", Bùi Khắc Thao nằm ở trên giường giọng hờ hững trước sau như một.

Trầm Hiên Lâm mím môi không nói gì, có lẽ Bùi Khắc Thao nói rất đúng, mình xác thực chưa cần thiết phải biết.

Nhưng bây giờ mình biết rồi thì không thể lại coi như không biết, không có khả năng lại coi như không thấy.

Sau đó, Bùi Khắc Thao ở lại bệnh viện hai ngày, Trầm Hiên Lâm ngày đêm túc trực ở trong phòng bệnh chiếu cố người mang thai Bùi Khắc Thao, bởi vì Bùi Khắc Thao cần phải tiêm rất nhiều thuốc từ bắp đùi và những vùng mạch máu chung quanh rốn, thời gian truyền dịch căn bản không thể di chuyển thân thể vốn đã nặng, thậm chí ngay cả chuyện ăn uống như vậy, cũng cần sự giúp đỡ của người khác.

Bùi Khắc Thao có lẽ tinh thần thật không tốt, mà bản thân lại nằm ở trên giường không thể động đậy, cũng không có giống như trước đối chọi gay gắt với Trầm Hiên Lâm, còn lại dĩ nhiên là một tâm tình bất đắc dĩ, cuối cùng đành thừa nhận sự chiếu cố của Trầm Hiên Lâm.

Vì vậy, giữa hai người lần đầu tiên xuất hiện cảm giác ở chung hòa hợp nhất thời.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét