Thứ Sáu, 14 tháng 2, 2014

[NHDV] Chương 31

Chương 31:


"Khắc Thao, tình hình cậu dạo này khá tốt", trong phòng khám, Khâu Hàm Đình cầm ống nghe khẽ đặt trên bụng Bùi Khắc Thao, nhìn Bùi Khắc Thao nằm trước mặt nói.

Bùi Khắc Thao cười nhạt không nói, ngước mắt nhìn Trầm Hiên Lâm đứng bên kia.

"Mọi thứ đều ổn, phẫu thuật lần trước cũng rất tốt", Khâu Hàm Đình thu hồi ống nghe, ngồi xuống bàn kiểm tra, viết bệnh án cho Bùi Khắc Thao. Một loạt kiểm tra đều đã xong, số liệu cho thấy các loại chỉ tiêu đều có độ sai lệch không lớn như mong muốn.

"Ngay cả phần chân cũng sưng nhiều, buổi tối nhớ chỉnh đệm lên cao chút, có lẽ nên để anh ta", Khâu Hàm Đình cười quay đầu chỉ tay vào Trầm Hiên Lâm đang đứng bên kia giường, "Mỗi ngày xoa bóp chút cho cậu."

"Tôi sẽ", Trầm Hiên Lâm đỡ Bùi Khắc Thao đứng dậy, lấy giày mang vào cho cậu, hai người nhìn nhau, trong lòng hiểu rõ ý nhau cười.

Khâu Hàm Đình nhìn dáng vẻ bọn họ, biết từ sau khi phẫu thuật, quan hệ giữa hai người tiến triển rất lớn, tự đáy lòng cũng cảm thấy vui vẻ thay cho bọn họ.

"Khắc Thao, ngày phẫu thuật vẫn nên chọn sớm đi, nam tử có thể mang thai đủ tháng cho đến nay rất ít, mà vì để tránh xuất huyết bụng ngoài ý muốn, thường chọn phẫu thuật trước ngày sinh khoảng một tuần", Khâu Hàm Đình ghi bệnh án xong, đến ngồi cạnh hai người, hỏi thăm ý kiến của họ.

"Được, cậu định ngày giùm tôi, phải có khả năng bảo đảm an toàn cho đứa bé, nếu như có thể tôi vẫn muốn giữ đứa con ở lâu một chút", Bùi Khắc Thao vuốt bụng, chậm rãi nói.

"Ừ, tôi sẽ thử sắp xếp ngày, sau đó sẽ thông báo cho cậu. Bước vào hai tháng cuối cùng này, thai nhi sẽ lớn nhanh hơn, thân thể của cậu cũng sẽ tùy vào đó mà có chuyển biến lớn, nhớ kỹ mọi thứ phải cẩn thận, bất cứ lúc nào nếu có vấn đề gì cứ nói cho tôi biết, nghìn vạn lần không được miễn cưỡng chống đỡ", Khâu Hàm Đình tỉ mỉ dặn dò, lấy điều kiện thân thể Bùi Khắc Thao gần đây, y vẫn có chút lo lắng mấy ngày nay cậu có thể không an toàn vượt qua được, nhưng khi nhìn thấy mối quan hệ giữa Trầm Hiên Lâm và Bùi Khắc Thao hòa hợp nhiều như vậy, Trầm Hiên Lâm chăm sóc Bùi Khắc Thao thật sự chu đáo.

Đây là lần kiểm tra đầu tiên khi bước vào tháng thứ tám mang thai, Trầm Hiên Lâm đem tất cả mọi chuyện để qua một bên, sáng sớm liền đưa Bùi Khắc Thao tới, vì kiểm tra cẩn thận toàn thân mà kéo dài đến gần hai tiếng đồng hồ. Thế nên, đợi được tới khi hai người ra khỏi bệnh viện đã đến trưa, Bùi Khắc Thao bị dày vò hơi mệt một chút, từ phòng khám đỡ thắt lưng đi ra rất chậm, Trầm Hiên Lâm thì một mực yên lặng dìu cậu.

"Về nhà luôn đi, ngày hôm nay nghỉ ngơi thật tốt, không nên đến công ty", lên xe, Trầm Hiên Lâm đem bệnh án và thuốc cất đi, rồi hướng Bùi Khắc Thao nói.

"Cũng được, gần đây mọi sự tình cơ bản đã xử lý xong, ngoài trừ mấy hạng mục cuối", Bùi Khắc Thao tựa lưng vào ghế ngồi ráng nói, vì công việc mà đã mất đi quá nhiều thứ, hiện tại cậu thầm nghĩ muốn bảo vệ thai nhi thật tốt, bình an sinh hạ đứa bé này.

"Ngày hôm nay anh cũng không đi, về cùng em, muốn ăn gì không? Anh đi mua cho em", Trầm Hiên Lâm khởi động xe, xoa nhẹ đầu gối Bùi Khắc Thao bên người, hỏi.

"Em không muốn ăn gì đặc biệt hết, tùy ý anh đi", Bùi Khắc Thao ôn nhã cười, ánh mắt qua tròng kính hiện ra thần thái điềm đạm, khiến Trầm Hiên Lâm cảm thấy rung động, còn nói thêm: "Hiên Lâm, cám ơn anh."

"Đây là việc anh nên làm, có gì đâu mà cám ơn", Trầm Hiên Lâm vui vẻ nhìn cậu, đưa đầu ra hôn nhẹ Bùi Khắc Thao một cái, có chút buồn vì sao đến giờ Bùi Khắc Thao vẫn còn khách khí như thế.

Đối với nam nhân mang thai sinh con, lúc sinh sản quá trình tử cung tách thai nhi hầu như không xuất huyết, lượng máu chảy ra của từng người khác nhau, vì vậy cực kì hao tổn thân thể người nam nhân, đồng thời cũng tồn tại mối nguy hiểm lớn, bình phục là một quá trình tương đối dài và khó khăn, những điều đó Trầm Hiên Lâm đều đã sớm biết.

Vì vậy gần đây anh đều muốn chăm sóc tốt cho Bùi Khắc Thao, chuyện của công ty có thể buông đều buông xuống, bất kể là thân thể sắp sinh hay tinh thần của Bùi Khắc Thao, Trầm Hiên Lâm đều mong có thể dùng hết khả năng để che chở cậu, để cậu an tâm mà sinh, bởi vì cậu sẽ phải đối mặt với cuộc phẫu thuật lớn.

Hai người về đến nhà, Bùi Khắc Thao đi tắm, Trầm Hiên Lâm thì ở trong phòng bếp bận rộn.

Bùi Khắc Thao nói hơi mệt chút, muốn nằm xuống, vì vậy bọn họ quyết định ăn cơm ngay trong phòng ngủ. Đợi Bùi Khắc Thao tắm rửa đi ra, toàn thân sảng khoái ngồi dựa lưng vào tấm đệm lớn đặt ở đầu giường, thắt lưng cũng ít đau nhức hơn, đúng lúc Trầm Hiên Lâm mang cơm trưa vào.

Dạo này, vì hông lúc nào cũng đau, cũng không thể ngồi lâu được, do đó bọn họ rất ít khi ngồi ăn ở nhà hàng, thường tựa vào sô pha hoặc ăn trực tiếp trong phòng ngủ.

Cơm trưa rất đơn giản nhưng vẫn đầy đủ dinh dưỡng, các món ăn được phối hợp cho Bùi Khắc Thao, có cả nước trái cây, sữa tươi, đầy đủ mọi thứ.

Bùi Khắc Thao cầm lấy điều khiển mở ti vi lên, uống một ngụm sữa, Trầm Hiên Lâm kéo chiếc ghế sô pha thấp qua ngồi ở trước giường, cùng Bùi Khắc Thao ăn cơm.

Ngoài cửa sổ, ánh nắng trong trẻo chiếu sáng căn phòng ngủ, gió mát theo khe nhỏ cửa sổ lùa vào bên trong phòng, vì vậy cả Trầm Hiên Lâm lẫn Bùi Khắc Thao đều rất bình thản hưởng thụ thời khắc ở chung này.

"Hiên Lâm, em sẽ nghỉ phép sau khi xong hạng mục cuối cùng, có lẽ bắt đầu vào ngày mốt", Bùi Khắc Thao xem ti vi, miệng vừa uống sữa tươi vừa nói.

Tuy rằng trong lòng Trầm Hiên Lâm rất không muốn để cho Bùi Khắc Thao tiếp tục công việc, cậu ấy hiện tại tĩnh dưỡng an thai mới là quan trọng nhất, nhưng biết công tác đối với Bùi Khắc Thao có bao nhiêu quan trong, chỉ đành thỏa hiệp nói: "Là hạng mục tài chính sao?"

"Phải, hạng mục này vẫn là em phụ trách, trước khi nghỉ phép em muốn thảo luận chi tiết cuối cùng cho thỏa đáng, vì vậy em đã mời người phụ trách của bên nhà tài trợ ngày mai đến, có lẽ sẽ cần vài ngày."

"Được, anh sẽ trợ giúp cho em, có điều đừng để mình mệt quá", Trầm Hiên Lâm nhận lấy ly sữa Bùi Khắc Thao vừa uống xong, đưa một chén canh nóng nhỏ cho cậu.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét