Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014

[NHDV] Chương 36

Chương 36:

Bữa cơm trưa có Phó Kiếm ngồi trước mặt,, Trầm Hiên Lâm phát hiện mình không có cách nào giống như bình thường chăm sóc tỉ mỉ cho Bùi Khắc Thao, anh cảm thấy phi thường không được tự nhiên.

Trầm Hiên Lâm phải chấp nhận một sự thật rằng, người ngồi bên người, không phải là người yêu cũ và tình yêu mới, mà là người chiếm giữ cuộc sống quá khứ và tương lai của anh.

Bùi Khắc Thao từ vẻ mặt và dáng vẻ của Trầm Hiên Lâm cũng đoán được Phó Kiếm rất có thể là người mà Trầm Hiên Lâm từng đề cập qua.

"Con của hai người khi nào thì sinh?", Phó Kiếm nhấp ngụm cà phê, cười cười hỏi.

Trầm Hiên Lâm có chút mất tự nhiên mím môi không trả lời. Nếu như nói anh đã từng khao khát có một đứa con, trên thế giới này cũng chỉ mong có cùng với Phó Kiếm, anh đã từng vô số lần tưởng tượng ra dáng dấp đứa con của hai người sẽ như thế nào.

Bùi Khắc Thao lạnh nhạt đáp: "Đại khái hơn một tháng nữa."

Từ lúc cùng nhau hợp tác đến giờ, Bùi Khắc Thao ít nhiều với Phó Kiếm đã lý giải được một ít, Phó Kiếm tài hoa và năng lực cũng khiến Bùi Khắc Thao phi thường kính phục, nếu như Phó Kiếm đã từng là người yêu của Trầm Hiên Lâm, Bùi Khắc Thao có thể nói ánh mắt của anh cũng không tệ. Nhưng trong lúc này bản thân mang thai ngồi giữa hai người họ, giống như là một người đột ngột chen vào, mình và Trầm Hiên Lâm chỉ mới bắt đầu có tình cảm làm sao có thể địch nổi với Phó Kiếm?

Đối với Trầm Hiên Lâm mà nói, bữa cơm này như đứng đống lửa như ngồi đống than, chỉ đơn giản là vô vị, thậm chí cảm thấy đề nghị đến nhà hàng này anh không nên đồng ý, tối hôm qua Bùi Khắc Thao có bao nhiêu suy yếu anh đều biết, tuy rằng anh có thể xác định Bùi Khắc Thao không phải là một người có lòng dạ hẹp hòi, nhưng cảm thụ hiện giờ của cậu anh căn bản không cách nào biết được.

"Hiên Lâm, thật chúc mừng cậu, tôi từng nghĩ cậu vĩnh viễn không muốn có con chứ", từ khi hợp tác Phó Kiếm hiển nhiên thân thiện với đứa bé trong bụng Bùi Khắc Thao, vậy mà bắt đầu trở nên có chút không rõ tư vị.

Trầm Hiên Lâm biết mình cần phải ngăn cản Phó Kiếm tiếp tục nói thêm, có lẽ vị trí của y trong lòng anh chưa xác thực, có chút dao động không rõ, nhưng sau khi nghe những lời này của y, Trầm Hiên Lâm nghĩ anh cần phải bảo vệ cảm nhận của Bùi Khắc Thao.

Tính cách Phó Kiếm không ai so với Trầm Hiên Lâm hiểu rõ hơn, từ hôm ở quán ăn, Phó Kiếm nói đến, y đối với hai người trong lúc đó tựa hồ vẫn còn có chút mong đợi. Cùng Bùi Khắc Thao hợp tác là một chuyện, hiện tại lại biết mình cùng Bùi Khắc Thao chung sống với nhau, tình cảm có biến hóa như thế nào lại là một chuyện khác, Trầm Hiên Lâm không muốn thấy Phó Kiếm ở trong lời nói làm tổn thương Bùi Khắc Thao.

"Đúng, đó là bởi vì tôi không gặp phải Khắc Thao", Trầm Hiên Lâm ung dung cười nói.

Bùi Khắc Thao miễn cưỡng nở nụ cười đáp lại người ngồi bên cạnh, Bùi Khắc Thao hiểu rõ đứa bé này thế nào, nhưng anh cảm tạ ý tốt ngụy trang của Trầm Hiên Lâm lúc này, chí ít Bùi Khắc Thao cũng biết được Trầm Hiên Lâm chú ý đến cảm thụ của mình.

"Khắc Thao, cậu xem sự tình lớn như vậy mà ngày hôm qua Hiên Lâm cư nhiên không đề cập với tôi, cậu nói anh ta có nên bị phạt hay không?", nhìn người mình từng yêu bảo vệ Bùi Khắc Thao như vậy, lòng của Phó Kiếm tức thì lạnh lẽo.

Sắc mặt của Trầm Hiên Lâm trở nên khó coi, anh không muốn nói cho Bùi Khắc Thao hay anh đã gặp Phó Kiếm.

Nhưng thật ra Bùi Khắc lại vì anh giải vây, lịch sự lơ đễnh nói: "Có lẽ gần đây anh ấy bận quá nên quên mất."

Thế nhưng Bùi Khắc Thao đã hoàn toàn ăn không nổi, tâm tình hiện tại chỉ cần biến động nhỏ cũng có thể khiến thân thể mang thai tám tháng như cậu cảm thấy khó chịu, từ trong văn phòng biết hai người là người quen cũ, cho đến khi đoán được Phó Kiếm là người Trầm Hiên Lâm từng yêu, rồi đến trong phòng ăn đối thoại một hồi, Bùi Khắc Thao thật không ngờ cục diện lại trở nên như vậy.

Trầm Hiên Lâm nhìn sắc mặt Bùi Khắc Thao có chút tái nhợt, tay trái không ngừng vuốt ve bụng, mấy món ăn cũng không hề động, cũng ý thức được Bùi Khắc Thao cảm giác không khỏe.

Lần trước ở quán cà phê phát sinh chuyện gì trong kí ức Trầm Hiên Lâm vẫn còn mới mẻ, lúc này đây anh biết Bùi Khắc Thao sẽ không thất thố, cũng sẽ không phẫn nộ, nhưng anh sợ Bùi Khắc Thao sẽ thật sự thương tâm, đây là điều Trầm Hiên Lâm không mong muốn thấy nhất.

"Đó không phải là tôi quên, chỉ là hôm qua thân thể Bùi Khắc Thao không được khỏe, tôi vội vã trở về mà thôi'', Trầm Hiên Lâm múc một chén canh nóng cho Bùi Khắc Thao, cất muỗng đi, đưa cho cậu, vừa nhìn Phó Kiếm hiền hoà nói: ''Chuyện các cậu hợp tác, mong cậu thông cảm một chút, Khắc Thao hiện tại sắp sinh rồi, sắp tới cần phải tĩnh dưỡng thật tốt, những chuyện nhỏ tôi không hi vọng cậu ấy bận tâm nhiều quá."

"Tôi đương nhiên biết", đối với lời nói này của Trầm Hiên Lâm, Phó Kiếm còn có thể đáp lại như thế nào, chỉ đành gật đầu.

Dù sao có thể cùng hợp tác tài chính với công ty của Bùi Khắc Thao mới là hạng mục quan trọng trong dự án của y, xem xét từ khía cạnh chung, y xác thực mình cần tận chức tận trách.

Bữa cơm trưa này cả ba người đều có tâm sự, Bùi Khắc Thao ăn ít nhất, hiện tại thai nhi đang ở trong bụng, cậu luôn cảm thấy nếu như cố nén sự khó chịu cứng rắn ăn nói, rất có thể sẽ lập tức vì đứa bé động mà nôn ra.

"Em ăn chút cháo nóng nhé, được không?", Trầm Hiên Lâm nhìn Bùi Khắc Thao từ đầu đến cuối ăn không ngon, nhẹ giọng dò hỏi.

Mặc dù Phó Kiếm đang ở trước mặt, Bùi Khắc Thao cũng không biểu hiện ra thân thể mình khó chịu, nhưng cậu thật sự vô pháp giấu diếm được Trầm Hiên Lâm.

Trầm Hiên Lâm không đợi Bùi Khắc Thao trả lời, đặc biệt kêu người phục vụ đến, kêu một phần bánh ngọt và cháo măng, những món này đều là món Bùi Khắc Thao thường ăn ở nhà.

Bầu không khí sau đó cũng coi như hòa hợp, cho dù nội tâm Phó Kiếm có cảm xúc gì đi nữa, y vẫn là một người đúng mực, cuối cùng dĩ nhiên y là người rời đi trước Trầm Hiên Lâm, như vậy giờ đây bất luận Trầm Hiên Lâm có lựa chọn thế nào, thành thật mà nói đều không có quan hệ gì với y nữa, y phải chấp nhận.

Từ nhà hàng ăn trưa đi ra, Phó Kiếm nói còn có việc phải xử lý, quyết định cáo từ trước.

Trầm Hiên Lâm cùng Bùi Khắc Thao đi đến công ty, dọc đường đi hai người không ai nói gì.

Bùi Khắc Thao không hỏi, Trầm Hiên Lâm cũng không muốn trả lời.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét