Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2014

[NHDV] Chương 44



Chương 44:

Về đến nhà, Trầm Hiên Lâm nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ, muốn nhìn một chút xem Bùi Khắc Thao đã ngủ chưa, nếu đã ngủ rồi Trầm Hiên Lâm không muốn lại đánh thức cậu.

Bùi Khắc Thao đang đắp chiếc chăn màu trắng, nghiêng người nằm ở trên giường, dường như đã ngủ, chỉ có đầu giường vẫn còn để đèn sáng cho Trầm Hiên Lâm.

Trầm Hiên Lâm liền cẩn thận đóng cửa phòng, đi tắm, vừa mới uống rượu, anh không muốn để Bùi Khắc Thao ngửi thấy được mùi rượu, vì vậy lại ăn chút gì đó, lúc này mới đi vào phòng ngủ.

Bùi Khắc Thao hiện tại mang thai, ngủ rất khẽ, chỉ cần hơi một chút động tĩnh là tỉnh dậy liền.

"Về rồi à", chờ Trầm Hiên Lâm vừa nằm xuống, liền nghe thấy thanh âm Bùi Khắc Thao thật thấp.

Trầm Hiên Lâm biết nhất định là mình đánh thức cậu, cảm thấy có lỗi, cúi người nhẹ nhàng ôm lấy cậu, "Em đã tỉnh?"

"Ừ, vốn là ngủ không sâu", Bùi Khắc Thao gắng gượng thân thể, chậm rãi trở mình quay lại, sắc mặt có phần tái nhợt, ngửi thấy mùi rượu trên người Trầm Hiên Lâm, hỏi: "Đi uống rượu?"

"Phải, có chuyện xã giao, không thể không đi", chuyện đi gặp Phó Kiếm, Trầm Hiên Lâm không muốn nói cho Bùi Khắc Thao nghe, nhìn sắc mặt Bùi Khắc Thao không tốt lắm, Trầm Hiên Lâm bỗng nhiên có chút lo lắng hỏi, ''Khắc, em xảy ra chuyện gì?''

"Không có việc gì...chỉ có bụng là to trướng quá", mấy đêm nay Bùi Khắc Thao rất không khỏe, đặc biệt là hôm nay cảm thấy rất khó chịu, vài lần ngủ đều là vì bụng dưới trĩu nặng mà tỉnh.

Trầm Hiên Lâm biết không thể sơ suất, lập tức ôm lấy Bùi Khắc Thao, tựa trong lồng ngực mình, "Muốn anh xoa xoa cho em không?"

Bùi Khắc Thao có chút yếu đuối lắc đầu, cậu hiện tại không muốn để cho bất kì ai chạm vào cái bụng sắp sinh nhạy cảm của mình, hành động này chỉ làm cậu càng khó chịu hơn.

"Thứ hai vừa kiểm tra qua, mọi thứ vẫn bình thường, có muốn ngày mai anh đi kiểm tra với em lần nữa không?"

"Không cần, Hàm Đình nói trước trước khi sinh thường có thể bị như vậy, đừng lo lắng", Bùi Khắc Thao vuốt thắt lưng mình, bây giờ cho dù có nằm cũng khó làm giảm cơn đau nhức ở vòng eo cậu, "Hiên Lâm, đỡ em đứng lên đi một chút, em muốn ăn vài thứ."

"Em nằm trước, anh đi hâm nóng cơm sau đó quay lại giúp em'', buổi tối Bùi Khắc Thao không ăn nhiều lắm, hiện tại Bùi Khắc Thao nói muốn ăn chút gì đó làm Trầm Hiên Lâm thật cao hứng, bất kể mình có mệt mỏi bao nhiêu vẫn lập lức đứng lên đi vào phòng bếp.

Gần đây ban đêm Bùi Khắc Thao thường muốn ăn vài thứ để giảm bớt sự khó chịu, điều này Trầm Hiên Lâm đã quen.

Không lâu sau, Trầm Hiên Lâm đem cơm nước đã chuẩn bị tốt mới trở về phòng ngủ đỡ Bùi Khắc Thao đứng dậy, phủ thêm áo ngủ, mang dép cho cậu, bây giờ chân của Bùi Khắc Thao sưng rất to, trước đó vài ngày Trầm Hiên Lâm đặc biệt mua vài đôi dép vải rất mềm cho cậu.

Trầm Hiên Lâm dìu Bùi Khắc Thao chậm rãi đi vài vòng trong phòng khách, thân thể cậu giờ đây so với những ngày trước nặng nề hơn rất nhiều, hành động cũng khó khăn hơn.

" Cười cái gì?'', tay Bùi Khắc Thao khoác lên cánh tay Trầm Hiên Lâm, một tay vịn thắt lưng, đi tới một chút thấy Trầm Hiên Lâm bên người cúi đầu cười khẽ, hỏi.

"Không có gì", Trầm Hiên Lâm cười nói cho qua.

"Trầm Hiên Lâm, anh chớ có đắc ý, nếu như không phải bởi vì hiện tại em sắp sinh, nếu có đánh nhau, anh cũng chưa chắc là đối thủ của em đâu'', Bùi Khắc Thao nhìn dáng vẻ Trầm Hiên Lâm, biết anh ta đang cười cơ thể nặng nề bất kham của mình, trêu chọc.

"Biết, điểm này tự anh vẫn hiểu rõ ", Trầm Hiên Lâm cười nói, đỡ Bùi Khắc Thao đi tới trước bàn ăn chậm rãi ngồi xuống, vừa nhẹ nhàng xoa xoa chân giúp cậu.

Trầm Hiên Lâm đương nhiên biết Bùi Khắc Thao nói thật, Bùi Khắc Thao vẫn rất chú trọng rèn luyện thân thể, chính là vì sau khi có bầu, một loạt biến hóa do kích thích tố gây ra cho cơ thể khiến tình trạng của cậu có chút hỗn loạn, chỉ mong sau này sinh con xong, những điều này có thể điều hòa cân bằng lại.

Mấy ngày trôi qua, Trầm Hiên Lâm không quan sát cơ thể Bùi Khắc Thao kĩ càng, ngày hôm nay mới phát giác bụng cậu thực sự lớn ra rất nhiều, thẳng đứng dính sát vào chiếc áo ngủ lụa màu xanh, cong cong tròn tròn mà đầy đặn.

Trầm Hiên Lâm nghĩ cái này không biết có phải do một phần công lao của mình hay không, bởi vì gần đây chính mình đã hết lòng chăm sóc tốt cho Bùi Khắc Thao?

"Uống chút sữa cho an thần ", Trầm Hiên Lâm đưa ly sữa nóng cho Bùi Khắc Thao, thoáng cái đã hai giờ đêm.

Trầm Hiên Lâm tuy rằng rất mệt mỏi nhưng rõ ràng nhất vẫn là Bùi Khắc Thao mang thai khổ cực hơn, vì vậy lúc nào Bùi Khắc Thao cần anh, Trầm Hiên Lâm luôn luôn ở cùng cậu.

"Ừ", Bùi Khắc Thao nhận lấy, bây giờ cậu cũng như thai nhi đều cần bổ sung lượng can xi lớn, dưới sự giám sát hàng ngày của Trầm Hiên Lâm, cậu phải uống ít nhất hai ly sữa.

"Khắc, kỳ nghỉ bắt đầu vào tuần tới , phải không?", Bùi Khắc Thao uống sữa, Trầm Hiên Lâm bắt đầu một bên động tay cắt đĩa thức ăn cho tiện, món ăn chỉ là rau dưa và thịt, còn có cơm và một chén súp, vừa nói.

Bùi Khắc Thao đặt ly sữa xuống, dùng khăn giấy lau vết sữa bên miệng, cầm đũa, "Ừm, hai ngày nay còn có vài việc lặt vặt, xử lý xong là có thể bắt đầu sắp xếp lịch phẫu thuật."

"Em có sợ không?", Trầm Hiên Lâm kéo cái ghế lại gần một chút, ngồi bên cạnh Bùi Khắc Thao, nhẹ nắm bàn tay trái đang đặt trên đầu gối của cậu, hoàn toàn không có vẻ mặt thoải mái.

Bùi Khắc Thao sửng sốt một chút, không biết tại sao Trầm Hiên Lâm lại hỏi như thế. Song bây giờ sắp sinh rồi, mà phẫu thuật sinh tử rất lớn, mình và đứa bé gặp phải tình trạng gì đều không thể nào biết trước được, liền thiêu mi liếc mắt nhìn Trầm Hiên Lâm hỏi: ''Anh sẽ ở bên em trong suốt hành trình này, đúng không?"

"Anh sẽ."

Bùi Khắc Thao nghe xong vuốt bụng, khóe môi khẽ nhếch cười với anh, tiếp tục ăn, không trả lời câu hỏi có sợ hay là không.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét