Thứ Ba, 11 tháng 3, 2014

[NHDV] Chương 46



Chương 46:

Dưới ánh sáng ấm áp tràn ngập trong căn phòng ngủ, đang lúc Bùi Khắc Thao rúc sâu vào trong tấm chăn trắng mềm mại, đôi chân thon dài tách ra hai bên, chiếc quần ngủ bằng lụa sớm đã bị Trầm Hiên Lâm tuột xuống chân, cái bụng gần đủ tháng ưỡn cao khi cậu và anh đang trong quá trình miệt mài, làm cậu không cách nào nhìn thấy khuôn mặt Trầm Hiên Lâm, chỉ có thể cảm nhận được đầu lưỡi anh đi qua hạ thể của cậu, không ngừng di chuyển làm cậu vui sướng.

Kỹ xảo Trầm Hiên Lâm không những rất tốt mà còn thành thạo, đối với những chỗ mẫn cảm trên người Bùi Khắc Thao anh có thể xử lý dễ như trở bàn tay, chỉ chốc lát sau đã khiến Bùi Khắc Thao kích động không ngừng.

"Hiên Lâm...'', Bùi Khắc Thao vắt tay qua trán, tay kia đỡ lấy cái bụng mềm trơn bóng của mình, thân thể thuận theo Trầm Hiên Lâm mút vào mà hơi hơi run rẩy.

Trạng thái này không phải Bùi Khắc Thao chưa từng trải qua nhưng bây giờ mang thai sắp sinh, những gì bản thân từng cảm nhận hoàn toàn khác xa với quá khứ.

Bởi vì việc này làm cho toàn bộ cơ thể cậu vô cùng mẫn cảm, cái cảm giác ê ẩm dâng cao vừa dục tiên dục tử vừa ướt át truyền tới mãnh liệt, khuấy động bắp đùi cậu, xương hông, bụng, đầu ngực cho đến cả cổ họng của cậu.

"Á..., không chịu nổi, thực sự, dừng lại, Hiên Lâm dừng lại...", ngay sau đó, răng môi Trầm Hiên Lâm nhẹ cắn và chuyển động, sau đó lại nhanh chóng mút vào khiến Bùi Khắc Thao cơ hồ không chịu nổi sự kích thích cực đại này, cái bụng lắc lư né tránh hai bên, cầu xin tha thứ.

Có lẽ Trầm Hiên Lâm quá mức chuyên tâm, không nghe thấy rõ.

"Đừng như vậy..., thân thể em chịu không nổi...'', Bùi Khắc Thao chợt cố sức nghiêng người sang, ngăn lại khi anh vuốt ve hạ thân cậu.

Trầm Hiên Lâm nghe Bùi Khắc Thao kêu to như vậy, nhìn Bùi Khắc Thao đang nằm, sợ cậu thấy không khỏe, sau đó đứng lên đỡ lấy thân thể Bùi Khắc Thao.

"Đừng...", Bùi Khắc Thao khe khẽ cau mày tựa ở trong lòng Trầm Hiên Lâm, kiên quyết đưa tay đè lại phân thân xích lõa của mình, có chút khó khăn nghiêng người nằm về phía bên phải, "Đừng..., a...'', Bùi Khắc Thao thở gấp cúi đầu rên rỉ, phần bụng theo đó nhấp nhô rất kịch liệt, vừa duỗi tay cầm chặt tay của Trầm Hiên Lâm, cắn môi, run rẩy vài cái, sau đó cuối cùng cũng tiết ra một bãi dịch thể trắng đục.

Niềm khoái cảm phát tiết lúc này khác với trong quá khứ, lần phát tiết này khiến Bùi Khắc Thao cảm thấy rất đau, đau như thể sau khi đạt đến đỉnh ngọn núi liền ngay lập tức dẫn tới bào thai trong bụng co rút lại một hồi, trái tim của cậu bỗng chốc đều bị đứa bé khấy động mãnh liệt, một lúc lâu mới dần dần bình thường trở lại.

Bùi Khắc Thao tiết ra rất nhiều dịch thể sền sệt, vừa nhìn đã biết là do một thời gian dài không có buông thả dục vọng qua. Trầm Hiên Lâm vẫn ôm Bùi Khắc Thao vào trong ngực, thấy cậu kết thúc mới đưa khăn tay qua, cẩn thận lau sạch sẽ cho Bùi Khắc Thao.

"Khắc, em thích chứ?", Trầm Hiên Lâm hôn Bùi Khắc Thao trong ngực một cái, nhẹ giọng hỏi.

Bùi Khắc Thao nhắm mắt lại, khẽ gật đầu, sau khi bắn ra cậu giờ đây suy yếu cái gì cũng không nói nên lời được, tối nay Trầm Hiên Lâm tiến công đối với cơ thể cậu sắp sinh thật sự quá mức hồn xiêu phách lạc.

"Anh thỏa mãn chưa? Đem em làm thành như vậy...", hồi lâu, Bùi Khắc Thao nhẹ trách, đưa tay xoa cái hông như bị bẻ gãy sau khi miệt mài của mình.

"Không phải là em cũng muốn sao?", vẻ mặt Trầm Hiên Lâm vô tội, khẽ cười.

"Muốn cũng không thể như vậy..., anh làm em đau quá...", Bùi Khắc Thao chậm rãi trở mình, che bụng dưới, thấp giọng nói.

Trầm Hiên Lâm đột nhiên có chút thảng thốt, anh không biết như vậy sẽ khiến cho Bùi Khắc Thao cảm thấy đau đớn, không khỏi có chút lo lắng: "...''

Không đợi Trầm Hiên Lâm hỏi, giọng nói Bùi Khắc Thao nhàn nhạt thêm vào một câu: "Nhưng mà, cũng rất thoải mái..."

Cái này thật là khiến Trầm Hiên Lâm mơ hồ không biết rốt cuộc cậu là đau hay là thoải mái, bản thân muốn hỏi tiếp lại nhìn cái gối mềm trũng xuống, Bùi Khắc Thao đã nhắm mắt lại ngủ rồi.

Những ngày qua giấc ngủ Bùi Khắc Thao vẫn không tốt, nếu như đêm nay một lần hoan ái này có thể cho em ấy một giấc ngủ ngon cũng không hẳn là chuyện xấu. Trầm Hiên Lâm đưa đầu ra hôn người ngủ say bên mình một cái, lại đem tay đặt trên bụng Bùi Khắc Thao cảm nhận động tĩnh của thai nhi.

May mắn thay, đứa con thật biết điều, không có động đậy kịch liệt, có nghĩa là giấc ngủ Bùi Khắc Thao sẽ rất an ổn.

Trầm Hiên Lâm vốn còn muốn cầm khăn ướt lau hạ thể cho Bùi Khắc Thao, việc này sẽ làm cậu ấy ngủ thoải mái hơn nhiều, thấy Bùi Khắc Thao đã ngủ, liền nhẹ nhàng giúp cậu đem chiếc quần bẩn cởi ra, muốn sáng mai giúp Bùi Khắc Thao tắm.

Lần thứ hai nghiêng người bao bọc lấy Bùi Khắc Thao đang ngủ say, Trầm Hiên Lâm đối với dục vọng chưa được an ủi của mình trong quần có chút dở khóc dở cười, đưa tay sờ lấy cái mông vểnh cao đầy đặn của Bùi Khắc Thao trong chăn, cảm thụ nhiệt độ cơ thể cậu.

Bây giờ dù cho Bùi Khắc Thao không muốn quan hệ, Trầm Hiên Lâm tin tưởng mình hoàn toàn có khả năng làm đến cùng, nhưng sau khi đem phân thân đẩy vào trong khe hở giữa hai cánh mông Bùi Khắc Thao lại suy nghĩ một chút, vẫn là quyết định bỏ đi.

Vì sao anh lại bỏ cuộc?

Chính là vì cảm thụ của Bùi Khắc Thao, dù sao đi nữa anh cũng phải nhịn một chút.

Cuối cùng Trầm Hiên Lâm cũng đè nén xuống dục vọng của mình, thỏa mãn ôm chặt người trong lòng, cùng với hơi thở của cậu đan xen vào trong chăn gối dần dần đi vào giấc ngủ.







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét